"Độc thoại" để sáng tạo và yêu thương

03:12 CH 23/12/2024

(HPĐT)- Sau 2 tập thơ đầu tay “Trăng chiều” và “Tự tình thu” xuất bản lần lượt vào các năm 2014 và 2018, nhà thơ Phúc Hữu (hội viên Hội Nhà văn Hải Phòng) vừa ra mắt "đứa con tinh thần" thứ 3, với cái tên rất ấn tượng: “Độc thoại”. Tập thơ như lời chiêm nghiệm của nhà thơ về công cuộc gieo hạt, cày xới chữ nghĩa trên bước "độc hành", chấp nhận sự chơi vơi trong tâm hồn mình.

 

Bìa tập thơ “Độc thoại” của nhà thơ Phúc Hữu.

 

Tập thơ “Độc thoại” khá dày dặn, với 272 trang khổ 14,5x 20,5 cm và hơn 200 bài thơ, do Nhà xuất bản Hội Nhà văn ấn hành. Có thể nói, “Độc thoại” là hạt vàng của mùa màng văn chương mà tác giả Phúc Hữu thu lượm được sau rất nhiều buồn vui, đam mê và nỗ lực.

Hơn 200 bài thơ trong tập, mà bài nào cũng buồn, kể cả khi Phúc Hữu tự hào về bản thân thì nỗi buồn vẫn cứ đồng hành và hiện hữu: “Dan díu nàng thơ thêm gánh nợ/Viết chẳng nên câu… khổ mẹ sề”. Biết là “thêm gánh nặng” thơ trong lúc hàn vi khốn khó chỉ làm khổ vợ, khổ con, nhưng văn chương vốn là cái nghiệp, đã trót dính vào thì đắm đuối, say mê, muốn dứt cũng không dứt được. Trên cánh đồng văn chương, thơ để lại ám ảnh, ấn tượng với người đọc phần lớn là thơ buồn. Nhà thơ Phúc Hữu làm được điều ấy khi bất cứ ai đọc thơ ông, tin rằng cũng sẽ tìm thấy cho mình một bài thơ, câu thơ, ý thơ để tâm đắc và ngẫm nghĩ. Mà, không tâm đắc, ngẫm nghĩ sao được khi ông viết về mẹ khắc khoải và trĩu nặng như thế này: “Một mình tha thẩn bên sông/ Dõi tìm bóng mẹ lật tung cả chiều”, hay khi viết về ngày giỗ cha với biết bao rưng rưng thành kính: “Con giờ tóc đã bạc phơ/Mà chưa đi hết giấc của người/ Câu thơ lăn lóc bên đời/ Hồn quê xác phố nằm phơi nẻo về”... Ngay cả với vợ, con, các tiền bối đi trước hay bạn bè văn chương thơ phú, nhà thơ Phúc Hữu cũng luôn dành cho họ tình cảm chân thành, đong đầy cảm xúc và chan chứa yêu thương. Có lẽ vì thế mà dù “ngày về tay trắng không gì ngoài thơ”, ông vẫn luôn cảm thấy mình giàu có, bởi “Người khôn ta cứ dại khờ/ Nhặt quên bỏ nhớ mà ngơ ngẩn chiều/ May còn sót lại chữ yêu/ Bỗng dưng giàu có bao nhiêu giữa đời”.

Với cảm quan cá nhân tôi, nhà thơ Phúc Hữu thành công ở thơ lục bát và thơ Đường luật, dù ông sáng tác nhiều thể loại khác nhau, cả hiện đại và truyền thống. Viết lục bát khó lắm, bởi sơ sểnh một tí là thành thơ ca hò vè. Lục bát của ông mượt, chuẩn vần điệu, ý tứ sâu sắc và thường có những nhãn tự làm bừng sáng cả câu thơ. Có thể trích dẫn nhiều câu lục bát của Phúc Hữu gây thương nhớ, ám ảnh và làm xiêu lòng bạn đọc: “Thà rằng cứ khuyết trong nhau/ Còn hơn tròn trĩnh mà đau một đời” hay “Một mình chưng cất đắng cay/ Nhặt câu vớt chữ ăn mày văn chương”, “Nụ cười khất thực nhân gian/ Nhục vinh, vinh nhục hạ màn còn đau”, “Câu thơ lăn lóc bên đời/ Hồn quê xác phố nằm phơi nẻo về”...

 

Nhà thơ Phúc Hữu tên thật là Phạm Hữu Trung, quê ở xã Cao Minh, (huyện Vĩnh Bảo). Ông nguyên là bộ đội Tiểu đoàn 91 Bộ Chỉ huy quân sự thành phố, sau về công tác tại Công ty Cung ứng và dịch vụ hàng hải 1. Nghỉ hưu, ông tập trung sáng tác thơ, làm Chủ nhiệm CLB thơ ca Trung tâm Văn hóa thông tin và thể thao huyện An Dương, Phó chủ nhiệm CLB thơ lục bát Hải Phòng. Năm 2020, ông được kết nạp vào Hội Liên hiệp VHNT Hải Phòng, sinh hoạt tại Hội Nhà văn.

 

Bên cạnh lục bát, Đường luật là thể thơ đòi hỏi niêm luật, vần điệu, đăng đối nghiêm ngặt. Nhà thơ Phúc Hữu rất chú tâm khi sáng tác thể thơ kén tác giả và bạn đọc này. Ông viết thơ Đường luật chuẩn niêm luật, mà nội dung vẫn rất thuần Việt, cảm xúc vẫn rất đầy đặn, dồi dào: “Đồng Lộc chiều nay sương khói bay/ Nghĩa trang lồng lộng quyện trời mây/ Linh hồn các chị hòa sông núi/ Bom đạn quân thù xới cỏ cây/ Dâng nén tâm nhang lòng quặn thắt/ Hóa chùm bồ kết gió thơm lây/ Tuổi xuân nằm lại nơi quê mẹ/ Mãi mãi lưu danh với tháng ngày”...

Độc thoại khi ngồi trước trang giấy hoặc khi đặt tay lên bàn phím cần mẫn gõ từng con chữ, nhưng tâm hồn tác giả Phúc Hữu lại luôn rộng mở với thiên nhiên, với con người. Từng lá cây ngọn cỏ, từng mảnh đất đã đi qua, chị lao công, anh thi sĩ, ngay cả người ăn mày tứ cố vô thân... cũng được nhà thơ đưa vào tác phẩm với cái nhìn nhân văn, đôn hậu. Có lẽ vì thế mà thơ ông chạm đến trái tim bạn đọc. Tin rằng ông sẽ tiếp tục “độc thoại” trên cánh đồng văn chương để ngày càng trở nên “giàu có”, gặt hái mùa vàng bội thu từ sức sáng tạo và niềm đam mê thơ cháy bỏng của mình.

BÌNH LUẬN (0)
Bạn cần đăng nhập để gửi bình luận Đăng nhập
{{item.hostname}} {{item.createdOnDate |date: "dd/MM/yyyy" }}
{{item.commentStr}}
Bạn cần đăng nhập để trả lời
{{itemChild.hostname}} {{itemChild.createdOnDate |date: "dd/MM/yyyy" }}
{{itemChild.commentStr}}